Thời đó, hầu hết các đoàn phim ở Sài Gòn về vùng biển này đều phải tìm đến anh.
Thứ nhất anh có thể đáp ứng tìm kiếm cả trăm diễn viên quần chúng mà đoàn phim không phải mất tiền nhiều, bởi cả vùng biển ai cũng phải nể và qúy Lê Quang. Thứ hai, cứ mỗi lần quay xong, cả đoàn phim cứ kéo vào quán anh ăn nhậu, hát ca thoải mái mà không phải lo tiền bạc, bởi nghĩa khí của ông chủ quán có hàm râu xồm xàm.
Nam diễn viên Lê Quang nổi tiếng với vai diễn Võ Tòng. |
Nói như thế để thấy tính của anh rất giang hồ trượng nghĩa. Sẵn tính đam mê nghệ thuật, nên mỗi lần gặp: Lê Công Tuấn Anh, Lê Tuấn Anh, Quyền Linh, Nguyễn Hậu, Kim Khánh, Mỹ Duyên… anh khoái lắm.
Có lần cố đạo diễn Lê Hoàng Hoa thấy anh tướng tá ngon lành dành cho anh vai… cướp. Chỉ được thoại 2-3 câu nhưng anh cảm thấy sướng vô cùng.
Nhưng phải đến cơ duyên với NSƯT - đạo diễn Vinh Sơn, nghiệp diễn cho Lê Quang mới được khởi sắc. Chỉ sau vài vai nhỏ trong các bộ phim: Mảnh đất tình đời, Đảo hải tặc, Người đẹp Tây Đô… anh được giao vai Võ Tòng trong Đất Phương Nam, một vai diễn mà anh phải vượt qua nhiều gương mặt kỳ cựu.
Với nét mộc mạc, chân chất đến sự lầm lì đặc thù của gã miền Tây sinh sống ở vùng biển, Lê Quang có một vai diễn Võ Tòng ấn tượng, để rồi thay đổi cả cuộc đời của anh.
Khổ vì nổi tiếng
Nhắc đến vai diễn Võ Tòng, chính cố diễn viên Nguyễn Hậu cũng từng thốt lên: “Tôi diễn hơn 30 năm trong nghề, thế mà cũng không bằng một vai diễn của nó, cái này gọi là tổ đãi”.
Thời nổi tiếng, anh vẫn ở vùng biển một cách an nhàn, không màng thế sự của dân làm phim. Lần đó có người bạn thân, vì tiếc cho một nhân tài nằm trong lá ủ, lén lấy vài tấm hình của Lê Quang về Sài Gòn đăng báo, kể về đời sống của một Võ Tòng đang… thất nghiệp.
Lê Quang từng xuất hiện trong nhiều phim nổi tiếng, nhưng chỉ được giao các vai nhỏ. |
Đọc bài báo xong, anh quyết lên Sài Gòn lập nghiệp. Ở chốn thị thành, đối diện với chuyện ăn ở của một “ngôi sao", Lê Quang không thể lê la ngoài đầu đường xó chợ. Gặp bạn bè, café ăn sáng cũng không thể ngồi nhìn người ta trả tiền. Ngày qua ngày, kinh phí dự trù cạn kiệt, vòng vàng, xe máy anh đều bán hết để xoay sở.
Dù nhận được nhiều vai diễn, nhưng lương bổng không được bao nhiêu, Hơn nữa, anh có đóng vai gì, người ta vẫn chỉ nhớ đến anh là Võ Tòng.
Đất sống càng ngày càng hẹp. Anh chuyển đủ thứ nghề, từ nhiếp ảnh phim trường, rồi trợ lý, chủ nhiệm đoàn phim, đạo diễn ca nhạc cho các ca sĩ trẻ…. Thậm chí có lúc người ta thấy anh còn làm trong một đoàn đua xe, với nhiệm vụ săn sóc viên khiêm ngoại giao với các giám đốc nhãn hàng quảng cáo của đoàn đua xe.
Đỉnh cao của những ngày thất nghiệp là anh được làm chủ nhiệm đoàn phim. Chức danh oai như thế, nhưng ở vai trò này anh không cần phải tính toán tiền bạc, cũng không cần lo việc ăn uống ngủ nghỉ của đoàn phim, mà chủ yếu lấy cái danh Võ Tòng đi… xin bối cảnh.
Bất kỳ cảnh quay nào đoàn phim không xin được bối cảnh cứ nhờ đến anh, và lần nào anh cũng bảo: “Nếu chủ nhà có xem phim Đất Phương Nam thì tôi… thắng”. Quả nhiên, vị gia chủ khó khăn đến đâu, cứ gặp được Võ Tòng là cho thoải mái quay, thoải mái ăn ở, thậm chí có người khoái Võ Tòng quá, không lấy tiền thuê, chỉ cần anh nhậu với họ.